Ảnh film B&W

Chụp ảnh film

Rất lâu về trước, mình từng chụp ảnh film. Dưới đây là vài tấm mình chụp:

cầu vồng

Chiều

Biển

shadow

Sóng

Ngân

Máy ảnh

> Lưu ý: trong preference dẫn tới blog của Kiên Hoàng có chứa ảnh khoả thân, cân nhắc trước khi click.

Mình thích cách chụp film, chậm rãi, cẩn thận, khiêm tốn và sự ngẫu nhiên của nó. Màu film trầm ấm, gain, fade. Mình rất thíchs. Mình chuyển qua chụp digital không lâu sau khi bắt đầu với film, nhưng mình vẫn thích màu sắc và gain của film nên dùng lightroom để giả lập, nhưng nó chỉ là một phần rất nhỏ của anh film, hiệu ứng cũng không thực giống film. Chụp ảnh cũng là cả một quá trình mà.

Đọc lại bài viết của những người tâm huyết, xem nhiếp ảnh film là cái nghề chơi thì mới thấy những tấm ảnh giá trị đến thế nào, đam mê thực sự là gì, công phu ra sao. Từ cảm nhận, chụp, yêu máy ảnh, nâng niu những cuộn film, cẩn thận rửa film, sai khác nhiệt độ thuốc cũng làm ảnh ra khác, quá trình rửa ảnh phức tạp và công phu, đòi hỏi nhiều kinh nghiệm và tạo ra nhiều khác biệt. Lựa chọn và am hiểu từng lại film, từng dòng máy ảnh. Nghe như một nghề thủ công nào đó, nhưng thật vậy.

> Đúng là một cảnh tuyệt vời hợp với trắng đen, một con thuyền nhỏ đen thẩm lững lờ trôi trong màn sương trắng bạc… Chì có trắng đen mới có thể diễn tả được cái cảnh cô liêu tĩnh mịch, lạc lõng đó… Nhưng hình ảnh đơn giản bao nhiêu thì cái công tạo ra nó khó khăn phức tạp bấy nhiêu. Công thì khó nhưng người ta không ngại vì chính đây là cái thú của dân chơi ảnh. Tuy rằng kỹ thuật số mang lại cho chúng ta biết bao thuận lợi, giúp cho chúng ta tiết kiệm được rất nhiều thì giờ và tiền bạc, và nhất là khả năng ghép, sửa hình mà chỉ có kỹ thuật số mới có thể làm được, nhưng đồng thời kỹ thuật số cũng lấy mất đi cái “thú chơi ảnh” của chúng ta. Thú chơi ảnh mà khi chính chúng ta với tất cả khứu giác, xúc giác và cả vị giác nữa hòa nhập với nghệ thuật của mình với đầy đủ cảm xúc chen lẫn với tri giác và kinh nghiệm. Sự hòa nhập này là khi chúng ta hòan tòan tập trung tinh thần trong phòng tối (dark room) để tạo hình. Lúc này phòng tối là một thế giới biệt lập mà trong đó chúng ta và nghệ thuật nhiếp ảnh quyện vào nhau làm một, và trong đó chúng ta hồi hộp, nửa vui nủa lo, có chút ngạc nhiên, chút thích thú, chút mãn nguyện… chứng kiến tác phẩm của chúng ta, như một màn ảo thuật kỳ diệu, dần dần hiện ra trên tờ giấy trắng nuột nà, óng ả… Trong thế giới biệt lập và kỳ diệu đó, ta đắm chìm vào nỗi đam mê… Không gian chỉ là một phòng vuông vức nhỏ bé phủ màu đen thăm thẳm của một màn đêm kỳ lạ và thời gian chỉ là tiếng đếm đều đặn không ngừng của đồng hồ (timer)… Vậy mà không gian tưởng như vô tận và thời gian dường như không còn nữa… và xung quanh thoang thỏang một mùi hương lạ lùng có hấp lực làm chúng ta mê mẫn. Kiên Hoàng Photography

Chụp ảnh đen trắng còn nhiều điều để nói hơn nữa.

>Mầu trắng đen của những máy in hình này không thật sự là trắng đen mà là sự pha trộn cực kỳ phức tạp của các màu xanh đỏ tím vàng khác nhau mà tạo thành. Do đó chúng trở nên vừa đen đen vừa trắng trắng, lại vừa xám xám nữa. Họ đã cố gắng dùng 3 hũ mực đen khác nhau, đen đậm, đen vừa và đen nhạt nhưng vẫn không thành công. Thế nào đi nữa những hình được in ra bằng máy với kỹ thuật pigment-based và dye-based vẫn như bị phủ một lớp hơi xanh xanh tím tím một cách rất là khó chịu và vô duyên. – Kiên Hoàng Photography

Mình làm gì có chút "máu" nào trong cái việc chơi ảnh film mà lại là film trắng đen này chứ, xin trích lại bài viết của anh Kiên.

Với mình, mình thích hai màu đen trắng vì sự tương phản của nó giống những mâu thuẫn trong lòng mình. Những góc tối, những ước mơ trong sạch. Về bỏ cuộc hoặc cố gắng. Mình muốn nhìn thấy sự tương phản trong cảnh vật.

Chụp film khó, chụp trắng đen cũng rất khó. Ảnh của mình sẽ xấu và có thể chưa diễn tả được những gì mình mong muốn, nhưng trong quá trình đó, cảm xúc đã ghi lại cho riêng mình.

Đầu tiên là lôi máy film ra, ở nhà mình có máy canon AE-1. Chạy pin, loại pin không còn sản xuất nữa, hỏng đo sáng. Kèm theo lens 50f1.8. lens và máy khá đẹp, màu đen.

Cần mua film trắng đen, có người chia sẻ kinh nghiệm về các loại film của Dat Tran. Film có thể mua ở croplab. Mình sẽ mua một cuộn cho mỗi loại film, để thử xem kết quả như thế nào.

Mỗi cuộn film giá trung bình là 150k cho 36 tấm. Giá rửa ảnh trắng đen là 70k, thêm 15k scan nữa. Thì chừng 6k cho mỗi lần bấm máy. Máy 70D của mình mua với giá 17tr, bấm máy 9000 lần, vậy chừng 2k mỗi tấm. Chụp film giá cao gấp 6 lần và tăng theo năm tháng.

Mình xem ra là người dễ đoán nhỉ, thấy viết nhiều là biết tâm trạng đang có biến.